Chúng ta - Ai cũng từng có một tuổi thơ như thế?!
Đã gửi: Thứ 3 Tháng 1 23, 2007 10:34 am
Đây là bức ảnh chụp ở Ngư Thuỷ cuối năm 2006, trong lần đi thực tế cho phong trào SCMCT.
Và trông người lại nhớ đến ta ... (chuyên mục ôn nghèo kể khổ!)
Khác với những ai được sinh ra ở phố, chúng tôi lớn lên ở quê, chuyện nghèo khổ cũng vì thế mà kể mãi không hết. Quê tôi đến nay vẫn nghèo, nghĩ về nó là lòng chùng xuống; ngậm ngùi, xót xa và thỉnh thoảng hắt ra mấy tiếng thở dài ...
Tuổi thơ của tôi là những sáng tin mơ bị đánh thức để đi làm đồng, cùng cha bừa roọng, vì chỉ có tôi với trọng lượng chưa đầy vài ba yến thì con bò tra mới lê lết nổi từ roọng cạn đến bàu sâu. Tuổi thơ của tôi là những đêm ngủ nằm ngủ ngồi trên xe bò khi theo cha lên rú chặt cơn về làm củi. Tuổi thơ của tôi là những tối mùa khô kênh ớt kênh khoai khi chúng được phơi nắng ngoài bãi cát bờ sông. Tuổi thơ của tôi là những đêm mùa mưa té sấp té ngữa khi mò mẫm bắt ếc trên các cánh đồng bao la nước...
Tuổi thơ của tôi là những bữa chị em chầu chực bên nồi cơm bập bều nước, đợi khi nó sôi là hì hục chắt nước ra bát rồi thêm mói vào, khuấy tan và dành dật nhau mà uống. Tuổi thơ của tôi là những lần ngồi bên bếp lửa hơ nóng chai mở heo cho đến khi nó tan ra, làm bung mấy cái tóp mở (thơm ơi là thơm) để mạ nấu ceng. Tuổi thơ của tôi là những buổi trưa theo chị ra đầu làng đợi mạ đi chợ về để dành nhau bánh rán. Tuổi thơ của tôi là những lần hò hét theo cô dâu chú rể khi họ dẫn nhau về làng để sau đó được ... phát chẩn với bao nhiêu là xôi.
Nay trên các nẻo đường đời, bạn và tôi có thể khác nhau trong từng chặng mưu sinh nhưng cái mà chúng ta giống nhau là ai cũng từng đi qua tuổi thơ đong đầy kỷ niệm hồn nhiên trên mảnh đất Quảng Bình nắng gió. Quay về quá khứ, ngoãnh nhìn quê hương, chúng ta bắt gặp thoáng qua đâu đó hình ảnh của mình trong các em nhỏ. Và lòng tự nhủ "Hãy làm gì đó cho mảnh đất quê? Sách cho miền cát trắng, Tại răng không!"
Và trông người lại nhớ đến ta ... (chuyên mục ôn nghèo kể khổ!)
Khác với những ai được sinh ra ở phố, chúng tôi lớn lên ở quê, chuyện nghèo khổ cũng vì thế mà kể mãi không hết. Quê tôi đến nay vẫn nghèo, nghĩ về nó là lòng chùng xuống; ngậm ngùi, xót xa và thỉnh thoảng hắt ra mấy tiếng thở dài ...
Tuổi thơ của tôi là những sáng tin mơ bị đánh thức để đi làm đồng, cùng cha bừa roọng, vì chỉ có tôi với trọng lượng chưa đầy vài ba yến thì con bò tra mới lê lết nổi từ roọng cạn đến bàu sâu. Tuổi thơ của tôi là những đêm ngủ nằm ngủ ngồi trên xe bò khi theo cha lên rú chặt cơn về làm củi. Tuổi thơ của tôi là những tối mùa khô kênh ớt kênh khoai khi chúng được phơi nắng ngoài bãi cát bờ sông. Tuổi thơ của tôi là những đêm mùa mưa té sấp té ngữa khi mò mẫm bắt ếc trên các cánh đồng bao la nước...
Tuổi thơ của tôi là những bữa chị em chầu chực bên nồi cơm bập bều nước, đợi khi nó sôi là hì hục chắt nước ra bát rồi thêm mói vào, khuấy tan và dành dật nhau mà uống. Tuổi thơ của tôi là những lần ngồi bên bếp lửa hơ nóng chai mở heo cho đến khi nó tan ra, làm bung mấy cái tóp mở (thơm ơi là thơm) để mạ nấu ceng. Tuổi thơ của tôi là những buổi trưa theo chị ra đầu làng đợi mạ đi chợ về để dành nhau bánh rán. Tuổi thơ của tôi là những lần hò hét theo cô dâu chú rể khi họ dẫn nhau về làng để sau đó được ... phát chẩn với bao nhiêu là xôi.
Nay trên các nẻo đường đời, bạn và tôi có thể khác nhau trong từng chặng mưu sinh nhưng cái mà chúng ta giống nhau là ai cũng từng đi qua tuổi thơ đong đầy kỷ niệm hồn nhiên trên mảnh đất Quảng Bình nắng gió. Quay về quá khứ, ngoãnh nhìn quê hương, chúng ta bắt gặp thoáng qua đâu đó hình ảnh của mình trong các em nhỏ. Và lòng tự nhủ "Hãy làm gì đó cho mảnh đất quê? Sách cho miền cát trắng, Tại răng không!"