Bò vẫn là bò, không thể là ... chạy !

  
Quảng Bình qua con mắt của các thành viên QBO, các ý kiến xây dựng để phát triển quê hương.

Re: Bò vẫn là bò, không thể là ... chạy !

Bài viết chưa xemgửi bởi goals » Thứ 3 Tháng 11 24, 2009 10:25 pm

Nguyễn Huy Quang đã viết:Có nhiều cái mình cũng biết rất rõ nhưng ... xin lỗi các bạn: Mình còn phải cân nhắc nhiều khi giữa những điều mình biết và những điều mình muốn nói ra... , phê và tự phê là điều rất quý nhưng mình cũng giống các bạn, phải biết rằng mình đang ở đâu các bạn ạ . :smt016


Bác biết bác là ai, bác đang ở đâu nên bác không nói. Mọi người cũng biết mình là ai và đang ở đâu nên mới nói. Thế nên bác không phải lo thay cho mọi người bác ạ. :smt043 Còn nhiều cái bác biết rất rõ ấy chắc gì bác đã biết rõ hơn người khác nữa, nhưng cùng nhóm không nói ra nên đều coi như là không biết gì đi cho nhanh. Hehe.
Quảng Bình nắng cát quê anh đó
Yêu mãi một đời vẫn nỏ bưa... (@Goals)
Hình đại diện của thành viên
goals
Quản trị viên QBO
Quản trị viên QBO
 
Bài viết: 2126
Ngày tham gia: Thứ 4 Tháng 11 22, 2006 6:22 pm

Re: Bò vẫn là bò, không thể là ... chạy !

Bài viết chưa xemgửi bởi Nguyễn Huy Quang » Thứ 4 Tháng 11 25, 2009 6:03 am

goals đã viết:
Nguyễn Huy Quang đã viết:Có nhiều cái mình cũng biết rất rõ nhưng ... xin lỗi các bạn: Mình còn phải cân nhắc nhiều khi giữa những điều mình biết và những điều mình muốn nói ra... , phê và tự phê là điều rất quý nhưng mình cũng giống các bạn, phải biết rằng mình đang ở đâu các bạn ạ . :smt016


Bác biết bác là ai, bác đang ở đâu nên bác không nói. Mọi người cũng biết mình là ai và đang ở đâu nên mới nói. Thế nên bác không phải lo thay cho mọi người bác ạ. :smt043 Còn nhiều cái bác biết rất rõ ấy chắc gì bác đã biết rõ hơn người khác nữa, nhưng cùng nhóm không nói ra nên đều coi như là không biết gì đi cho nhanh. Hehe.

Dù sao đi nữa thì tui cũng đang sống và tồn tại trên mảnh đất QB yêu mến và thông tin cập nhật để tui nhìn nhận một vấn đề là đa chiều, rất ít khi tui nghe thông tin từ một phía mà không chịu tự mình xuống thực tế để đi tìm hiểu ngọn ngành. :smt017
Sống vui tươi danh lợi mãi coi thường
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến
¯`•.(¯`•.♥ღ♥◘♥QuangMinh♥◘♥ღ♥.•´¯).•´¯
Nguyễn Huy Quang
Tôi yêu QBO
Tôi yêu QBO
 
Bài viết: 1305
Ngày tham gia: Chủ nhật Tháng 7 19, 2009 8:10 am

Re: Bò vẫn là bò, không thể là ... chạy !

Bài viết chưa xemgửi bởi Bần Cố Nông » Thứ 4 Tháng 11 25, 2009 9:02 am

Biết mà không nói là hèn, thấy sai mà không nói là ngu. Hèn cộng ngu thành thằng cu lùn. Mà lùn thì mãi lẹt đẹt chạy theo người khác. Cố gắng tập xà đơn xà kép may ra xương nó dài thêm mấy mm cho thiên hạ nhờ, phỏng ạ !
TÔI NGUYỆN PHẤN ĐẤU HẾT MÌNH PHỤC VỤ TỔ QUỐC, PHỤC VỤ NHÂN DÂN !
Bần Cố Nông
Bạn sơ giao QBO
Bạn sơ giao QBO
 
Bài viết: 42
Ngày tham gia: Thứ 4 Tháng 11 05, 2008 12:18 am
Đến từ: I rắc

Re: Bò vẫn là bò, không thể là ... chạy !

Bài viết chưa xemgửi bởi focus » Thứ 4 Tháng 11 25, 2009 9:13 am

Bần Cố Nông đã viết:Biết mà không nói là hèn, thấy sai mà không nói là ngu. Hèn cộng ngu thành thằng cu lùn. Mà lùn thì mãi lẹt đẹt chạy theo người khác. Cố gắng tập xà đơn xà kép may ra xương nó dài thêm mấy mm cho thiên hạ nhờ, phỏng ạ !



Chị Bần quanh năm ở trên rú ko nắm được tình hình dưới xuôi nên khẩu khí ác liệt quá nhỉ?
Mà Cafe cafaos chị trồng xong chưa? Chuyến này muốn có hợp đồng xuất khẩu lớn thì kiểu gì phải qua mấy "cửa" - mà có khi chị gặp rồi đấy chứ nhưng chị giấu thôi. :smt043 . Sớm muộn gì chị chẳng gặp vì chị có ở trên rú mãi mô :smt016
1. Đơn giản không có nghĩa là không đẹp.
2. Cần nói đúng sự thật, lời ton hót chỉ biện hộ cho s gi to <focus>
Hình đại diện của thành viên
focus
Bạn không thể rời QBO
Bạn không thể rời QBO
 
Bài viết: 3476
Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 11 23, 2006 4:04 pm
Đến từ: Đồng Hới

Re: Bò vẫn là bò, không thể là ... chạy !

Bài viết chưa xemgửi bởi kts_june1 » Thứ 4 Tháng 11 25, 2009 10:54 am

NHQuang đã viết:Dù sao đi nữa thì tui cũng đang sống và tồn tại trên mảnh đất QB yêu mến và thông tin cập nhật để tui nhìn nhận một vấn đề là đa chiều, rất ít khi tui nghe thông tin từ một phía mà không chịu tự mình xuống thực tế để đi tìm hiểu ngọn ngành. :smt017


Ở đây có ko ít người cập nhập và biết thông tin về QB nhiều hơn bác! Thậm chí là người trong cuộc.
I wandered lonely as a cloud!
kts_june1
Trưởng thôn bản QBO
Trưởng thôn bản QBO
 
Bài viết: 165
Ngày tham gia: Thứ 3 Tháng 6 03, 2008 9:34 am

Re: Bò vẫn là bò, không thể là ... chạy !

Bài viết chưa xemgửi bởi focus » Thứ 3 Tháng 12 01, 2009 11:44 pm

Thôi, mấy bác đừng xăn văn vụ ni nữa mần chi, như thế mới gọi là xã hội chứ.
Đất Phật còn cần "sự thông cảm" nữa là, méo mó 1 chút cũng là lẽ.... phải chịu :smt043
Xem tí phim Tây Du Ký, xem thầy trò Tam Tạng có mỗi cái bát của nhà tu để cầu thực xin ăn rứa mà cũng phải tặng mới lấy được kinh :smt017



1. Đơn giản không có nghĩa là không đẹp.
2. Cần nói đúng sự thật, lời ton hót chỉ biện hộ cho s gi to <focus>
Hình đại diện của thành viên
focus
Bạn không thể rời QBO
Bạn không thể rời QBO
 
Bài viết: 3476
Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 11 23, 2006 4:04 pm
Đến từ: Đồng Hới

Re: Bò vẫn là bò, không thể là ... chạy !

Bài viết chưa xemgửi bởi 9999 » Thứ 4 Tháng 12 02, 2009 10:44 am

Các quan trên không biết có thời gian để đọc và chiêm nghiệm không nhỉ?

Không sợ chỉ trích
Tác giả: Đỗ Hùng

Theo dõi một số phát biểu của Tổng thống Mỹ Barack Obama trước giới trẻ trong chuyến thăm Trung Quốc vừa qua, tôi chợt liên tưởng tới lời dạy của Bác Hồ về phê bình.

Bác Hồ từng nói: “Sợ mất uy tín và thể diện mình, không dám tự phê bình. Lại nói: nếu phê bình khuyết điểm của mình, của đồng chí mình, của Đảng và Chính phủ, thì địch sẽ lợi dụng mà công kích ta. Nói như vậy là lầm to.

Khuyết điểm cũng như chứng bệnh. Phê bình cũng như uống thuốc. Sợ phê bình, cũng như có bệnh mà giấu bệnh, không dám uống thuốc. Để đến nỗi bệnh ngày càng nặng, không chết cũng la lết quả dưa”. (1)

Trong cuộc đối thoại ở Thượng Hải hôm 16/11, trước câu hỏi của một bạn trẻ Trung Quốc về bức tường lửa, về kiểm duyệt internet, Tổng thống Mỹ Barack Obama đã nói như thế này:

"Tôi là tín đồ lớn của công nghệ và tôi là tín đồ lớn của sự cởi mở trong thông tin. Tôi tin rằng thông tin càng được lưu chuyển tự do thì xã hội càng vững mạnh, bởi nhờ đó mà công dân các nước trên khắp thế giới có thể buộc chính phủ phải thể hiện tinh thần trách nhiệm. Tự do thông tin giúp người dân tự do suy nghĩ. Điều đó tạo ra các ý tưởng. Điều đó khuyến khích sáng tạo.

Tôi luôn là ủng hộ viên tích cực của tự do Internet. Tôi là một người ủng hộ tích cực của phi kiểm duyệt. Đây là một phần của truyền thống nước Mỹ mà tôi đã đề cập trước đây, và tôi nhận thấy rằng các quốc gia khác nhau có truyền thống khác nhau. Tôi có thể nói với các bạn rằng, tại nước Mỹ, thực tế là chúng tôi có Internet tự do, hay nói cách khác, truy cập Internet không hạn chế là nguồn lực của sức mạnh, và tôi nghĩ rằng điều đó nên được khuyến khích.

Bây giờ tôi muốn nói với các bạn rằng, một cách trung thực, là tổng thống của nước Mỹ, có những lúc tôi muốn thông tin không được lan truyền tự do để khỏi phải nghe người ta chỉ trích. Tôi cho rằng, con người khi ở vào vị trí quyền lực thì, một cách tự nhiên, họ thường phản ứng, ồ, sao người kia lại có thể nói vậy với tôi, hay, nói vậy là thiếu trách nhiệm, nhưng thực tế là ở nước Mỹ thông tin được tự do, và tôi có rất nhiều người chỉ trích ở nước Mỹ, họ nói về tôi đủ thứ. Tôi thực sự nghĩ rằng điều đó làm cho nền dân chủ chúng tôi vững mạnh hơn và giúp tôi trở thành một lãnh đạo tốt hơn bởi nó buộc tôi phải nghe những điều tôi không muốn. Nó buộc tôi phải thẩm định lại những việc mình làm hằng ngày để xem tôi có thực sự đang làm hết sức mình cho nhân dân Mỹ hay không.”(2)

Phát biểu của ông Obama làm tôi nhớ tới lời một người Mỹ khác, giáo sư Randy Pausch, người đã thực hiện “Bài giảng cuối cùng” trước khi chết vì bệnh ung thư tụy hồi năm ngoái.

“Huấn luyện viên Graham rất khắt khe với tôi. Tôi còn nhớ về một bài tập. "Em làm sai hoàn toàn rồi, Pausch. Quay trở lại! Làm lại!" Và tôi cố làm động tác mà ông muốn. Nhưng vẫn không đủ. "Em còn nợ, Pausch! Sau giờ tập, em sẽ phải bị phạt làm chống tay."

Khi cuối cùng được giải tán, một trợ lý huấn luyện viên bước tới tôi. "Huấn luyện viên Graham hành em khá dữ có đúng không?" ông nói.

Tôi gần như không còn nổi sức để thốt lên tiếng "vâng."

"Đó là một điều tốt," ông trợ lý nói. "Khi em làm sai mà không còn ai nói với em một điều nào nữa, thì có nghĩa là họ đã bỏ em."

Bài học này đã lưu lại trong tôi qua suốt cuộc đời. Khi bạn thấy bạn làm điều gì đó xấu xa mà không ai thèm nói với bạn nữa, thì đó chắc chắn là chỗ không tốt cho bạn. Có thể bạn không muốn nghe, nhưng những lời phê bình thường cho bạn biết mọi người vẫn còn yêu mến bạn, quan tâm tới bạn, và muốn giúp bạn tiến bộ.”(3)

Chỉ trích luôn luôn không dễ chịu đối với đối tượng bị chỉ trích. Nhưng chính nhờ bị (hoặc được) chỉ trích, người ta mới thấy được khiếm khuyết của mình, qua đó mới có thể điều chỉnh cho mình tốt hơn.

Đối với nhà cầm quyền, bị dân chỉ trích cũng là một đặc ân. Sẽ thật đáng sợ khi nhà cầm quyền phải đối mặt với một biển nhân dân im lặng. Khi đó, hoặc là dân quá sợ hãi, hoặc tin tưởng một cách mù quáng, hoặc không muốn hợp tác nữa bởi thấy rằng căn bệnh của nhà cầm quyền đã trở nên không thể chữa trị được. Vì bất cứ lý do nào thì sự thiếu vắng những lời chỉ trích từ nhân dân là điều cực kỳ nguy hiểm cho nhà cầm quyền.

Chính vì lẽ đó, triều Tây Sơn ngày trước từng ra "Chiếu cầu lời nói thẳng". Trong chiếu, nhà vua nêu rõ: "Hỡi những kẻ bầy tôi và dân chúng, các ngươi hãy dâng thư dán kín, nói hết, đừng giấu giếm. Trong kinh thì nộp cho triều đình, ở ngoài thì nộp cho các quan trấn để chuyển đệ. Trẫm sẵn lòng nghe theo lời nói phải để thi hành ra chính sự, mong đổi được tệ cục, làm được việc hay". (4)

Khi chưa có các phương tiện truyền thông đại chúng, chưa có internet, thì “thư kín” là cách khả dĩ nhất để người đứng đầu đất nước biết được tâm tư của dân. “Chiếu cầu nói thẳng” của triều Tây Sơn nằm trong tinh thần người lãnh đạo muốn nghe tiếng nói thật của người dân, bất kể là lời đường mật hay lời cay nghiệt.

Dân gian ta đã đúc kết qua câu: “Thuốc đắng dã tật”.

Đắng thì chẳng ai thích cả. Nhưng có đắng mới dã được tật, mới hết bệnh, mới khỏe lên. Như chính bản thân Tổng thống Obama bộc bạch, nhiều lúc ông cũng muốn ngăn cấm thông tin để tránh nghe những lời chỉ trích. Nhưng luật pháp Mỹ, cao hơn là văn hóa Mỹ, không cho ông làm như thế. Và chính nhờ phải thường xuyên “uống thuốc đắng”, như lời ông thừa nhận “tôi có rất nhiều người chỉ trích ở Mỹ”, nên ông mới càng vững vàng hơn trong vị trí nguyên thủ của quốc gia hùng mạnh nhất hành tinh.

Không sợ phải nghe nói thẳng, dù lời nói thẳng có “chối tai” đến mấy, đó là nguyên tắc của các nhà lãnh đạo tự cổ chí kim, từ đông sang tây. Đó cũng là kim chỉ nam cho ứng xử của mỗi một cá nhân, nếu thực sự muốn hoàn thiện mình.

Hồi đầu năm, nhà báo Hữu Thọ từng kể câu chuyện này: “Cách đây ít lâu, tôi vào Tây Nguyên, đến thăm đồng chí Kso Si, một trí thức Tây Nguyên cùng một khóa Trung ương với tôi, đồng chí ấy nói các anh không nghe được tiếng nói thật của dân đâu. Hỏi vì sao, ông ấy bảo khi khen thì họ nói tiếng Kinh còn khi chê thì họ nói tiếng dân tộc. Mà mình thì có biết tiếng của dân tộc họ đâu, cho nên chỉ được nghe lời khen bùi tai.”(5)

Nghe lời bộc bạch của nhà báo Hữu Thọ, có ai thắc mắc rằng, do đâu mà mỗi khi muốn “nói thật”, người dân phải nói bằng “thổ ngữ”?

Tôi cũng chợt liên tưởng tới đoạn kết của chuyến hành trình mà ông Obama thực hiện trên đất Trung Quốc. Sau khi ông nói chuyện một cách cởi mở với giới trẻ Trung Quốc về tự do thông tin, tự do ngôn luận, báo chí ở quốc gia đông dân nhất hành tinh đã phản bác lại ý kiến của ông bằng một sự im lặng tràn ngập, những lời nói “khó nghe” của ông đã bị lược đi. Hay nói cách khác, niềm tin mà ông Obama bộc bạch, rằng “thông tin càng được lưu chuyển tự do thì xã hội càng vững mạnh”, đã bị phủ định. Có lẽ, niềm tin đó không phù hợp với xứ sở mà ông Obama tới thăm.

Một sinh viên Trung Quốc đã trích Khổng Tử để hỏi ông Obama về vai trò của nước Mỹ trong thế giới hiện tại. Câu hỏi của sinh viên Trung Quốc làm tôi nhớ tới lời Khổng Tử: “Kẻ khen ta mà khen sai là kẻ thù của ta, kẻ chê ta mà chê đúng là thầy ta”.

Trung Quốc đang cố gắng truyền bá đạo Khổng ra khắp hành tinh, ít nhất là bằng chương trình xây dựng các học viện Khổng khắp nơi.

Nhưng, một đúc kết quý giá của Khổng thì chẳng mấy ai nhớ...
9999
Mới tìm hiểu QBO
Mới tìm hiểu QBO
 
Bài viết: 22
Ngày tham gia: Thứ 4 Tháng 9 09, 2009 1:25 pm

Re: Bò vẫn là bò, không thể là ... chạy !

Bài viết chưa xemgửi bởi nguyenthang » Thứ 5 Tháng 12 03, 2009 9:34 am

Những điều tốt đẹp đã đến với chị Diệu Hương
Nhiều đơn vị muốn nhận chị Hương vào làm việc
(Dân trí) - Sau bài báo của Dân trí về hoàn cảnh “dở khóc, dở mếu” của chị Trần Thị Diệu Hương vì quyết định ngược đời của Sở Nội vụ Quảng Bình, đã có hàng trăm người gọi điện, nhắn tin và viết thư bày tỏ sự cảm thông với chị.
>> Cần trả lại chân lý cho người kỹ sư trẻ bị sa thải vô lý
>> Cơ quan chức năng Quảng Bình cần xem xét lại vụ việc


Chị Trần Thị Diệu Hương tiếp chuyện PV Dân trí.

Trong ánh mắt buồn vui lẫn lộn, chị Hương cho biết: “Từ mấy hôm nay, có rất nhiều người ở khắp nơi trong nước đã nhắn tin, gọi điện và gửi thư cho em. Hầu hết mọi người đều động viên, an ủi và khuyên em nên cứng rắn tiếp tục đi tìm công lý. Những người liên lạc với em đa số đều nói rằng họ tin cuối cùng chân lý sẽ chiến thắng.

Trong đó, có lá thư của một anh không ghi tên thật, nhưng đã kể lại một câu chuyện tương tự mà anh ấy từng trải qua. Anh ấy nói đã ở trong hoàn cảnh của em, nên rất hiểu và cảm thông cho em. Có những người chỉ nhắn cho em một câu ngắn gọn nhưng khiến em xúc động không cầm được nước mắt: “Xã hội và anh sẽ luôn đứng bên cạnh Diệu Hương”.

Biết hoàn cảnh chị Hương là con thương binh, một cán bộ công tác tại Hội cựu chiến binh tỉnh Đak-lak đã gọi điện bày tỏ sự chia sẻ với gia đình chị.

Chị Hương và gia đình cho biết, trong số những cuộc gọi, có khá nhiều người là lãnh đạo các cơ quan, doanh nghiệp khẳng định sẵn sàng tiếp nhận chị Hương vào công tác, trong đó có lãnh đạo Sở Y tế một tỉnh phía Nam, một doanh nghiệp lớn ở Đà Nẵng.

Trong hàng nghìn phản hồi của độc giả gửi tới Dân trí, cũng có không ít người khẳng định sẵn sàng tiếp nhận chị Hương vào công tác tại cơ quan, doanh nghiệp của họ.

Nhắc đến điều này, chị Hương khá buồn bã: “Là con gái, bố lại là thương binh, em cũng mong muốn tìm được một chỗ làm trong tỉnh để góp phần xây dựng quê hương và có điều kiện chăm sóc bố mẹ.

Nhưng sau khi việc này xảy ra, em có đi xin khá nhiều chỗ nhưng hầu hết các nơi em đến đều trả lời rằng “cứ về theo kiện xong xuôi đi đã rồi tính chuyện đi làm”. Em cũng 27 tuổi rồi, được học hành hẳn hoi nên quãng thời gian gần 3 năm chờ đợi với em quả là dài và nặng nề lắm”.

Về phần mình, ông Trần Xuân Hùng - bố chị Hương - khẳng định: “Tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để đòi lại sự công bằng cho con. Tôi không tin xã hội sẽ chấp nhận để gia đình tôi tức tưởi như vậy”.

Nhớ lại 2,5 năm qua, ông Hùng kể một câu chuyện “cười ra nước mắt”: “Nhà chúng tôi ở quê, thấy con gái tôi chẳng có công việc gì nhiều người cứ nói ra nói vào “chắc là ế chỏng ế chơ”, có người thậm chí còn dẫn mấy anh chàng chẳng ra gì đến để giới thiệu, bảo là kiếm cho nó tấm chồng cho xong một đời”.

Tuy nhiên, trước câu hỏi nếu được nhận vào làm chỗ cũ, chị Hương liệu có chấp nhận được những “áp lực vô hình” sau những gì đã xảy ra, chị Hương chỉ ấp úng: “Điều đó em cũng không biết nữa, em chưa đi làm, chưa va chạm nhiều nên không biết mình sẽ thế nào nếu được nhận vào làm chỗ cũ”.

Chia tay chúng tôi, chị Hương vẫn nói như khóc: “Sự quan tâm, chia sẻ của mọi người khiến em vơi buồn nhiều và cũng tin tưởng hơn vào sự công bằng xã hội. Nhưng chặng đường vừa qua dài quá, em không thể để cuộc đời trôi dần theo những vụ kiện tụng được anh ạ. Có lẽ, nếu cứ kéo dài thì em cũng phải bỏ quê đi tìm một mảnh đất mới mà thôi…”.

Hồng Kỹ

http://dantri.com.vn/c202/s202-361509/n ... m-viec.htm
Cuộc sống muôn màu
Hình đại diện của thành viên
nguyenthang
Tôi yêu QBO
Tôi yêu QBO
 
Bài viết: 1022
Ngày tham gia: Chủ nhật Tháng 5 17, 2009 4:08 pm

Re: Bò vẫn là bò, không thể là ... chạy !

Bài viết chưa xemgửi bởi nguyenthang » Thứ 5 Tháng 12 03, 2009 9:35 am

Quảng Bình:
Thống nhất bố trí lại việc cho người bị “chê học cao”
(Dân trí) - Ngày 2/12, UBND tỉnh Quảng Bình đã có buổi làm việc với chị Trần Thị Diệu Hương (người bị “mất việc vì học cao”) và các bên lên quan. Các bên đã nhất trí sẽ bố trí lại công việc cho chị Hương.
Buổi làm việc có sự góp mặt của Phó Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Bình Trần Công Thuật, đại diện TAND tỉnh, Sở Nội vụ, Sở Y tế và Trung tâm Y tế dự phòng huyện Bố Trạch.

Tại buổi hòa giải, các bên nhất trí giải quyết vụ kiện của chị Hương theo hướng bố trí lại công việc cho chị. Theo đó, chị Hương có thể quay lại Trung tâm Y tế dự phòng huyện Bố Trạch công tác, hoặc nếu có nhu cầu công việc khác thì đề xuất với Sở Y tế để được giải quyết.


Chị Hương mong muốn được tạo điều kiện để làm việc, cống hiến sau những gì đã xảy ra.

Trước lo lắng của chị Hương về việc quay lại chỗ làm cũ sau nhiều “can qua”, đại diện Trung tâm Y tế dự phòng huyện Bố Trạch khẳng định: Trung tâm đang cần người có bằng cấp như chị Hương và sẵn sàng tái nhận, tạo điều kiện cho chị Hương trong quá trình công tác.

Nhất trí với cách giải quyết này, sáng nay 3/12 chị Hương đã vào làm việc với TAND tỉnh Quảng Bình về việc rút đơn kiện Sở Nội vụ.

Chị Hương cho biết, nguyện vọng của chị là được quay lại Trung tâm Y tế dự phòng, nơi chị công tác trước khi bị Sở Nội vụ Quảng Bình hủy kết quả trúng tuyển.

Hồng Kỹ

http://dantri.com.vn/c20/s20-365248/tho ... oc-cao.htm
Cuộc sống muôn màu
Hình đại diện của thành viên
nguyenthang
Tôi yêu QBO
Tôi yêu QBO
 
Bài viết: 1022
Ngày tham gia: Chủ nhật Tháng 5 17, 2009 4:08 pm

Re: Bò vẫn là bò, không thể là ... chạy !

Bài viết chưa xemgửi bởi math0 » Thứ 5 Tháng 12 03, 2009 9:52 am

Hì, đúng là happy end cho Hương. Hi vọng tỉnh nhà sẽ không bao giờ được lên báo vì nhưng chuyện như thế này nữa. Những ai nghi ngờ về một kết thúc có hậu hay năng lực của ... thì cũng thoã mãn rồi nhé.
Non-stop, please
___________________________
Always simple, honest, trust, no lie
Hình đại diện của thành viên
math0
Ở chùa một mình
Ở chùa một mình
 
Bài viết: 1317
Ngày tham gia: Thứ 4 Tháng 11 22, 2006 5:29 pm

Trang trướcTrang kế tiếp

Quay về • Muôn mặt tỉnh nhà

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến2 khách

cron