Theo em thì không hẳn tất cả đều có một màu đen như vậy mà còn có những điểm tốt đẹp khác như:
1. Quán hoạt động tốt: Đóng thuế to cho tỉnh nhà
2. Quán tạo công ăn việc làm cho hàng chục lao động của tỉnh nhà (một nơi tương đối khó xin việc nếu không có những điều kiện "cần và đủ")
3. Là chỗ sinh hoạt lành mạnh cho nam thanh nữ tú gần xa.
4. Quán đông khách thì cũng tạo hiệu ứng kích cầu, phục vụ việc tăng trưởng của nền kinh tế
5. Nâng cao vị thế và giới thiệu hình ảnh của tỉnh nhà ra nhân dân cả nước (bằng chứng là báo ngoài thủ đô cũng đăng bài nói về quán ni đó à!).
6. Giúp những người con QB xa quê thường xuyên được lắng đọng trong hình ảnh quê nhà, nắm bắt thông tin về quê hương yêu dấu (bằng chứng là QBO mình đã trao đổi, thảo luận rất rôm rả về đề tài ni đó à, qua đó mới biết QB mình có quán cà phê HM).
7. Nhân rộng một nét văn hóa rất đời, rất người và rất thơ đó là văn hóa thưởng thức cà phê (bằng chứng là ở mô bên Tây, UNESCO mới phong di sản văn hóa thế giới cho thú ẩm thực cà phê).
8. Giảm nhẹ việc xuống cấp công trình vì khi công trình được sử dụng (và khách rất đông) thì sẽ có nhiều hơi người, mà có nhiều hơi người thì ấm cúng, nhà lâu hư. Chứ để hoang mau xuống cấp lắm.
9. Tạo sự đồng thuận và tăng cao đoàn kết nội bộ...
10. Chống lãng phí: cho thuê mặt bằng đang để không và tạo ra nguồn thu cho Trung tâm Văn hóa thiếu nhi thành phố.
Nhân câu chuyện tốt đẹp ni, em kể câu chuyện tối qua em nằm mơ như sau: Có 2 vợ chồng muốn báo cáo ba mạ của họ để cho thuê một phần nhà cửa đất đai đã được ba mạ họ cho. Hai vợ chồng đã làm tờ trình gửi ba mạ họ với nội dung như ri:
"...Dưới sự lãnh đạo của Thôn và tình yêu thương bao la của ba mạ, chúng con đã được ba mạ cấp cho 1 mảnh đất có nhà cửa được xây dựng khang trang, hiện đại và đầy tính nhân văn (con tạm gọi là Nhà nhân văn- nhà cho những người con có văn hóa của ba mạ). Với tầm vóc của Nhà nhân văn đã được ba mạ quan tâm đầu tư cho chúng con như hiện nay thì có thể đủ năng lực để phục vụ các cháu thiếu nhi của gia đình chúng con (và con của hàng xóm) ít nhất trong 10 năm tới. Hiện nay, như ba mạ đã biết, nhà nhân văn tuy đã phát huy được vai trò của mình và thu hút được các cháu sinh hoạt, vui chơi, là địa điểm tin cậy cho chúng con (cũng như các bậc phụ huynh hàng xóm) khi gửi gắm con em của mình sinh hoạt ở đó. Tuy nhiên, với qui mô được đầu tư lớn để đáp ứng qui hoạch dân số của gia đình trong 10 năm tới nên hiện nay còn một số diện tích chưa sử dụng hết, gây lãng phí.
Quán triệt tinh thần thực hành tiết kiệm, chống lãng phí, cũng như nhằm tăng nguồn thu cho gia đình ta cũng như có kinh phí để bảo dưỡng, sửa chữa công trình. Đồng thời với mong muốn có một sân chơi lành mạnh cho lớp trẻ (thanh niên) trong việc giao lưu, học hỏi tạo ra không khí sôi nổi trong các hoạt động văn hóa cho thôn ta, chúng con kính kính đề nghị ba mạ cho phép chúng con được bố trí 1 phần diện tích để cho đơn vị Ngáo ộp thuê mở quán cà phê sách với thời hạn… 50 năm (vị trí và sơ đồ mặt bằng dự kiến cho thuê như bản vẽ kèm theo). Chúng con cam kết chịu trách nhiệm ký kết và thực hiện hợp đồng với đơn vị thuê đúng theo qui định pháp luật, nội dung gia phả dòng họ và qui định hương ước của thôn. Nếu đời chúng con không sống đủ lâu để hoàn thành thời hạn hợp đồng thì con cái của con sẽ thay mặt chúng con thực hiện vì trách nhiệm và tâm nguyện cao đẹp này!
Kính mong ba mạ giải quyết!"
Ba mạ họ đọc xong, lấy ngón tay bỏ vô miệng thấm nước trầu điểm chỉ cái rẹt! Xong...
..............
Mới liệt kê sơ sơ mà em đã thấy nó có đầy đủ hết tất cả các điểm tốt từ kinh tế đến chính trị, từ văn hóa đến di sản... do vậy mong các bác ủng hộ để cùng với quán cà phê HM góp phần đưa tỉnh nhà lên một tầm cao mới!
P/S: Bác Tà nên cảm nhận những ý kiến trên của em theo phạm trù văn học nhé! Đừng bảo em thế này thế nọ, oan chít!