Nhớ Bùi Giáng
Một đời tỉnh một đời say.
Gió lùa vạt áo đắng cay đêm trường.
Xót xa một tiếng sầu thương.
Dòng đời trông đục trắng đen vơi đầy.
Đa đoan làm kiếp đa đoan.
Lòng người khúc uẩn nhân gian biết chừng.
Bạn bè chóc hóa người dưng.
Một đời với bạn tình thương dạt tràn.
Duyên tình qua kiếp gian truân.
Ai ngờ bạc phách hồng trần hởi ai.
Nhâm nhi chén rượu vơi đời.
Buôn ba câu chử khóc đời bi ai.
Say đi...Ta cùng trăng trên phố.
Ánh đèn đêm biết cạn cùng ai.
Nằm bên đám cỏ sương lăn.
Bình minh tỉnh giấc gối chăn là trời.
Làm sao đây khi không biết ngày mai.
Mấy câu thơ đổi ly rượu nòng cho ai.
Câu kiều phố thị đèn hoa.
Thân người mấy kiếp để ta đi về.
Trách chi đời cứ lê thê.
Gió trăng ôm ngủ câu thơ vỗ về.
Thanhhuyen_mau
Một đời tỉnh một đời say.
Gió lùa vạt áo đắng cay đêm trường.
Xót xa một tiếng sầu thương.
Dòng đời trông đục trắng đen vơi đầy.
Đa đoan làm kiếp đa đoan.
Lòng người khúc uẩn nhân gian biết chừng.
Bạn bè chóc hóa người dưng.
Một đời với bạn tình thương dạt tràn.
Duyên tình qua kiếp gian truân.
Ai ngờ bạc phách hồng trần hởi ai.
Nhâm nhi chén rượu vơi đời.
Buôn ba câu chử khóc đời bi ai.
Say đi...Ta cùng trăng trên phố.
Ánh đèn đêm biết cạn cùng ai.
Nằm bên đám cỏ sương lăn.
Bình minh tỉnh giấc gối chăn là trời.
Làm sao đây khi không biết ngày mai.
Mấy câu thơ đổi ly rượu nòng cho ai.
Câu kiều phố thị đèn hoa.
Thân người mấy kiếp để ta đi về.
Trách chi đời cứ lê thê.
Gió trăng ôm ngủ câu thơ vỗ về.
Thanhhuyen_mau