Khúc tang thương
Chia li ư! Quá đỗi bình thường
Chút lệ tràn rồi hết vấn vương
Ừ thôi đi nhé! Em đi nhé!
Để ta tiễn thêm một đoạn đường
A! Cái đoạn đường! Cái con đường!
Ngày nao ta tắm mộng yêu đương
Giờ đây một mình thanh thang quá
Nghe lá uốn mình trút giọt sương
Ôi! Một ngày mới đã bắt đầu
Bầy chim vẫn thế cắn đuổi nhau
Ông mặt trời lúc nào cũng vậy
Dậy rồi mà chẳng cho nắng mau
Ơ ơ! Có hạt bụi cay xè
Cho ít lệ thôi đẩy ra rìa
Ôi xa xót quá! Đau đớn quá
“Lệ ơi ta bảo ngươi có nghe
Ôi em đâu rồi? Em ở đâu
Sao nỡ để cho giọt thương đau
Không mệt mỏi lăn hoài như thế
Đâu? khăn ta đâu? Hay em lau?
Em ơi! Em ơi! Em nơi nao?
Tình ái mặn nồng ta đã trao
Ôi! kỷ niệm! Đúng rồi! Kỷ niệm!
Hãy gọi em về cho ta mau!
Cả một ngày ta gọi tên em
Hết một ngày ta gọi thâu đêm
Rồi hôm sau nữa! Mai sau nữa
Trả lời ta đi sao lặng im?
Gọi thêm một lần nữa em ơi!
Ôi chao vang vọng cả đất trời
Mà sao em vẫn đâu em hỡi
Ngàn tầng cao ta đứng chơi vơi
Ôi đường dài! Ôi đoạn đường dài
Đoạn đường ta bước mãi bước mãi
Ngợp choán dấu yêu em để lại
Ngàn thu trong một nỗi u hoài!