Chiếc áo mùa Đông!
Đã gửi: Thứ 3 Tháng 2 02, 2010 4:37 pm
Ấm áp không phải khi bạn đóng cửa và chui vào chăn, mà khi bạn mở toang cửa sổ, nhìn ra bên ngoài. Chắc chắn sẽ có điều thú vị sưởi ấm lòng bạn
Ấm áp không phải khi ngồi bên đống lửa, mà là bên cạnh người bạn thương yêu.
Ấm áp không phải khi bạn mặc một lúc hai, ba áo, mà là khi bạn đứng trước gió lạnh, từ phía sau đến có ai đó khoác lên bạn một tấm áo.
Ấm áp không phải khi bạn đội chiếc mũ len, mà là khi đầu bạn dựa vào một bờ vai tin cậy.
Ấm áp không phải khi bạn dùng hay tay xuýt xoa, mà là khi tay ai kia khẽ nắm lấy bàn tay bạn.
Ấm áp không phải khi bạn nói “ấm quá”, mà là khi có người thì thầm với bạn: “Có lạnh không?”.
Và ấm áp là khi mùa thu qua, cái lạnh ùa về… Có một ai đó khẽ thì thầm vào tai bạn: “Chúc một mùa đông ấm áp!”
Ấm áp của mình…
Ấm áp hơn là buổi sớm mai, khói tỏa ra từ mái lá của những nhà sàn, ở đó những người nghèo được quây quần bên bếp lửa và được ăn bữa sáng.
Ấm áp hơn là buổi sớm mai trên thung lũng, lũ trẻ được mặc những chiếc áo bông đủ ấm để băng quãng đường dày đặc sương mù tới trường.
Ấm áp hơn là mỗi khi mình đi qua khu nhà trẻ, tụi nhóc hí hửng chạy ra, khoanh tay chào rối rít làm cô lại phải hạ xe xuống (trễ giờ làm nhưng vui lắm cơ), nụ cười nhìn qua hơi thở ấm.
Ấm áp hơn là khi mình nhìn thấy mắt bọn nhóc sáng long lanh khi thử những cái áo rét QBOers quyên góp được, hạnh phúc đơn sơ là khi nhìn những nụ cười hân hoan thế kia.
Cầu chúc mùa đông, ai cũng được ấm áp…
Ấm áp không phải khi ngồi bên đống lửa, mà là bên cạnh người bạn thương yêu.
Ấm áp không phải khi bạn mặc một lúc hai, ba áo, mà là khi bạn đứng trước gió lạnh, từ phía sau đến có ai đó khoác lên bạn một tấm áo.
Ấm áp không phải khi bạn đội chiếc mũ len, mà là khi đầu bạn dựa vào một bờ vai tin cậy.
Ấm áp không phải khi bạn dùng hay tay xuýt xoa, mà là khi tay ai kia khẽ nắm lấy bàn tay bạn.
Ấm áp không phải khi bạn nói “ấm quá”, mà là khi có người thì thầm với bạn: “Có lạnh không?”.
Và ấm áp là khi mùa thu qua, cái lạnh ùa về… Có một ai đó khẽ thì thầm vào tai bạn: “Chúc một mùa đông ấm áp!”
Ấm áp của mình…
Ấm áp hơn là buổi sớm mai, khói tỏa ra từ mái lá của những nhà sàn, ở đó những người nghèo được quây quần bên bếp lửa và được ăn bữa sáng.
Ấm áp hơn là buổi sớm mai trên thung lũng, lũ trẻ được mặc những chiếc áo bông đủ ấm để băng quãng đường dày đặc sương mù tới trường.
Ấm áp hơn là mỗi khi mình đi qua khu nhà trẻ, tụi nhóc hí hửng chạy ra, khoanh tay chào rối rít làm cô lại phải hạ xe xuống (trễ giờ làm nhưng vui lắm cơ), nụ cười nhìn qua hơi thở ấm.
Ấm áp hơn là khi mình nhìn thấy mắt bọn nhóc sáng long lanh khi thử những cái áo rét QBOers quyên góp được, hạnh phúc đơn sơ là khi nhìn những nụ cười hân hoan thế kia.
Cầu chúc mùa đông, ai cũng được ấm áp…