Tôi có một giấc mơ

  
Câu lạc bộ Vespa Quảng Bình

Tôi có một giấc mơ

Bài viết chưa xemgửi bởi taczan » Thứ 3 Tháng 12 21, 2010 10:42 pm

Tôi có một giấc mơ


Hình ảnh


Martin Luther King Jr.

-(“Tôi có một giấc mơ” (I Have a Dream) là tên phổ biến của bài diễn văn nổi tiếng nhất của Martin Luther King, Jr., khi ông nói, với sức mạnh thuyết phục của tài hùng biện, về ước mơ của ông cho tương lai của nước Mỹ, khi người da trắng và người da đen có thể sống chung hoà thuận như những con người bình đẳng. Ngày 28 tháng 8 năm 1963, King đọc bài diễn văn này từ những bậc thềm của Đài Tưởng niệm Lincoln trong cuộc Tuần hành đến Washington vì Việc làm và Tự do. Ấy là thời điểm quyết định cho Phong trào Dân quyền Mỹ. Bài diễn văn, theo giới học giả về thuật hùng biện, là một trong những bài diễn văn vĩ đại nhất trong lịch sử và là bài diễn văn xuất sắc nhất thế kỷ 20.)

Sau đây là nội dung bài diễn văn:
——————————–

Một trăm năm trước đây, một người Mĩ vĩ đại mà chúng ta giờ đây đứng dưới bóng của ông, đã ký một bản Tuyên ngôn giải phóng. Tuyên ngôn lịch sử này đã trở thành ngọn đuốc hy vọng cho hàng triệu nô lệ Negro, những người đã bị thiêu đốt trong ngọn lửa của sự bất công. Nó đến như vầng dương chấm dứt đêm dài tăm tối. Nhưng một trăm năm sau, chúng ta lại đang phải đối mặt với một sự thật bi kịch khác, người Negro vẫn chưa được tự do.

Một trăm năm sau, cuộc sống của người Negro vẫn bị kéo lê bởi xiềng xích của sự cách ngăn và cùm gông của nạn kỳ thị. Một trăm năm sau, người Negro vẫn đang phải sống trên hoang đảo nghèo đói giữa biển cả phồn vinh. Một trăm năm sau, người Negro vẫn tiều tụy lang thang nơi góc phố tối tăm trên đất Mĩ, chỉ thấy chính họ là kẻ lưu vong trên ngay mảnh đất quê hương mình.

Bởi vậy, chúng ta cùng nhau có mặt tại đây hôm nay cất chung tiếng nói về điều kiện thương tâm của chúng ta. Theo một nghĩa nào đó, chúng ta đã tới thủ đô để đòi một khoản nợ. Khi các nhà kiến trúc sư của nền dân chủ Hoa Kỳ viết xuống những lời tuyệt đẹp cho bản Hiến pháp và Tuyên bố Độc lập, họ đã ký nhận vào một tờ tín phiếu theo đó mọi công dân Mĩ đều có quyền thừa kế.

Tờ tín phiếu này mang theo một lời hứa hẹn rằng mọi người dân đều được đảm bảo quyền không thể tách rời là quyền được sống, quyền được tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc. Nhưng hôm nay, thực tế hiển nhiên cho thấy nước Mĩ đã thất hứa vì rằng màu da của người dân Mĩ lại bị xem là rào cản trong việc sử dụng tờ tín phiếu này. Thay vì trân trọng thực hiện trách nhiệm thiêng liêng ấy, nước Mĩ đã trao cho người dân Negro một tờ séc khống không có giá trị thanh toán. Nhưng chúng ta không tin rằng ngân hàng công lý đã bị phá sản. Chúng ta không tin rằng quốc gia không có đủ ngân quỹ trong hầm dự trữ chứa đầy những cơ hội của đất nước này.

Bởi vậy, chúng ta đến đây để đòi nợ, một khoản nợ về quyền tự do và sự đảm bảo về công lý. Chúng ta có mặt tại nơi linh thiêng này để nhắc nhở nước Mĩ về sự cấp thiết trong thời điểm hiện nay. Lúc này không phải là thời điểm của sự nhượng bộ thỏa hiệp hay xoa dịu bằng những viên thuốc an thần. Giờ là thời điểm mở tung cánh cửa cơ hội cho tất cả những người con của Chúa. Giờ là thời khắc đưa dân tộc ta từ vũng lầy của bất công kỳ thị tới một nền tảng vững chắc của tình đoàn kết anh em.

Sẽ là tai họa cho cả dân tộc nếu lờ đi tính cấp bách của thời cuộc hiện nay và đánh giá thấp lòng quyết tâm của người dân Negro. Không khí ngột ngạt oi bức chứa đầy sự bất bình trong mùa hè này chưa thể qua đi tới khi có được làn gió thu của tự do và công bằng tiếp sinh lực. Những ai có hy vọng rằng người Negro cần phải xả bớt sự căng thẳng và hài lòng với những gì đã có sẽ bị vỡ mộng nếu như đất nước này trở lại với công việc như thường ngày. Nước Mĩ sẽ chưa thể bình yên, chừng nào người Negro chưa giành được quyền công dân của mình.

Cơn lốc của cuộc nổi dậy sẽ tiếp tục làm lung lay nền móng của quốc gia này cho tới ngày thấy được ánh sáng của công lý. Trong quá trình đấu tranh giành lại vị trí xứng đáng cho mình chúng ta không cho phép mình mắc phải những hành động sai lầm. Hãy đừng thỏa mãn cơn khát bằng chén hận thù và đắng cay.

Chúng ta phải xây dựng các cuộc tranh đấu của mình trên nền tảng của các giá trị và nguyên tắc. Chúng ta không cho phép những chống đối biến thái thành các cuộc xung đột bạo lực. Chúng ta phải đứng trên tầm cao của sự hòa trộn tâm lực và trí lực.

Tính chiến đấu thấm nhuần trong đông đảo người dân Negro không được làm cho chúng ta mất lòng tin vào những người da trắng. Rất nhiều những người anh em da trắng, như bằng chứng sự có mặt của các bạn ở đây hôm nay, đã cho thấy vận mệnh của các bạn cũng là vận mệnh của chúng ta và tự do của các bạn cũng gắn liền với tự do của chúng ta.

Chúng ta không thể bước những bước đơn độc. Mỗi bước đi, chúng ta phải nối vòng tay bè bạn cùng đồng hành. Chúng ta không thể quay trở lại. Có những người đang hỏi bạn, “Rồi chừng nào bạn mới yên lòng?” Chúng ta sẽ không bao giờ thấy yên lòng khi mà ta không thể tìm được một nơi trú ngụ trong một nhà nghỉ bên đường hay tại một khách sạn trong thành phố sau chuyến đi mỏi mệt. Chúng ta chưa thể yên lòng chừng nào sự di chuyển của một người Negro vẫn đơn giản chỉ là từ một khu ghetto nhỏ sang một khu ghetto lớn hơn. Chúng ta chưa thể yên lòng chừng nào một người Negro ở Mississipi còn chưa được quyền đi bầu cử, khi một người Negro ở New York còn tin rằng anh ta chẳng có gì để đi bầu. Không, không, chúng ta không yên lòng, và chúng ta sẽ chưa thể yên lòng cho tới ngày công lý được tuôn tràn như dòng thác, và công bằng sẽ như một dòng sông cuộn chảy.

Tôi biết có những bạn tới đây vượt qua những nỗi khổ đau, gian nan thử thách. Có những bạn mới vừa ra khỏi xà lim. Có những bạn đến từ những nơi mà cuộc tìm kiếm tự do của bạn bị chà đạp bởi sự ngược đãi cuồng bạo và bị cản trở bởi sự tàn bạo của cảnh sát. Các bạn đã trở thành những người kỳ cựu về chịu đựng khổ đau. Tiếp tục tiến lên với niềm tin rằng sự thống khổ oan ức là cứu thế.

Trở về Mississippi, trở về Alabama, trở về Georgia, trở về Louisiana, trở về với những khu nhà ổ chuột ở các thành phố phía bắc của chúng ta, chúng ta tin rằng bằng cách nào đó tình trạng này có thể và sẽ đươc thay đổi. Hãy đừng đắm mình trong nỗi tuyệt vọng. Hôm nay, tôi muốn nói với các bạn rằng, dù hiện tại có muôn vàn khó khăn và nỗi bức xúc, tôi vẫn luôn mang trong mình một giấc mơ. Đó là một giấc mơ bắt nguồn từ giấc mơ nước Mĩ.

Trong giấc mơ của tôi, tới một ngày đất nước này sẽ cùng đứng lên và sống một cuộc sống với niềm tin “Chúng ta coi sự thực này là điều hiển nhiên: con người sinh ra là bình đẳng”. Giấc mơ của tôi là một ngày kia, trên những ngọn đồi ở Georgia, những đứa con của những người nô lệ và những đứa con của những người chủ nô trước đây sẽ cùng ngồi bên chiếc bàn thân thiện của tình anh em. Trong giấc mơ của tôi, thậm chí một ngày kia, bang Mississippi, một hoang mạc ngột ngạt trong bầu không khí của bất công và kỳ thị, sẽ biến thành một ốc đảo của tự do và công bằng. Trong giấc mơ của tôi, 4 đứa con tôi tới một ngày sẽ được sống trong một đất nước mà ở đó giá trị của chúng được đánh giá bởi chính ý chí, nghị lực cá nhân, chứ không phải bằng màu da. Ngày hôm nay, tôi có một giấc mơ.

Tôi mơ một ngày kia bang Alabama, nơi vị thống đốc hiện thời đang luôn mồm nói về quyền can thiệp và vô hiệu hóa [1] sẽ trở thành nơi các trẻ trai và trẻ gái da đen cùng nắm tay các bạn da trắng như anh em một nhà. Hôm nay, tôi có một giấc mơ. Tôi mơ một ngày kia các thung lũng rồi sẽ được lấp đầy, những quả đồi, ngọn núi sẽ được san bằng, mặt đất gồ ghề sẽ trở nên phẳng phiu, những góc quanh co sẽ được uốn thẳng tắp, và sự huy hoàng của Thiên Chúa sẽ được bộc lộ và mọi người cùng thấy. Đó là hy vọng của chúng ta. Đó là niềm tin tôi sẽ mang theo về miền Nam. Với niềm tin ấy, chúng ta sẽ có thể đập nát núi tuyệt vọng thành những viên đá hi vọng. Với niềm tin ấy, chúng ta sẽ biến những tiếng kêu bất hòa trong lòng dân tộc thành bản giao hưởng êm ái của tình đoàn kết anh em. Với niềm tin ấy, chúng ta sẽ cùng sát cánh bên nhau, cùng nguyện cầu, cùng chiến đấu, cùng vào nhà lao, cùng đứng lên vì tự do, vì chúng ta biết rõ một ngày kia chúng ta sẽ tự do.

Đó sẽ là ngày tất cả những người con của Chúa cùng hòa chung một bài ca: “Quê hương tôi, miền đất thân yêu của sự tự do, của người tôi hát. Miền đất nơi cha tôi đã nằm xuống, miền đất niềm tự hào của những người hành hương, từ mọi triền núi, hãy ngân vang tiếng hát tự do”. Và nếu nước Mĩ là một đất nước vĩ đại, điều đó nhất định phải trở thành sự thực. Hãy để tự do ngân lên từ những ngọn núi khổng lồ ở New Hampshire. Hãy để tự do ngân lên trên những đỉnh núi hùng vĩ vùng New York. Hãy để tự do ngân lên trên những vùng cao Alleghenies miền Pennsylvania! Hãy để tự do ngân lên trên những đỉnh núi Rockies tuyết phủ của Colorado! Hãy để tự do ngân lên trên những núi đồi tròn trịa của California! Không chỉ thế, Hãy để tự do ngân lên từ những đỉnh núi Stone Moutain của Georgia! Hãy để tự do ngân lên trên ngọn Lookout Moutain của Tennessee! Hãy để tự do ngân lên từ mọi triền đồi và vùng đất cao ở Mississippi. Từ mọi triền núi, hãy ngân vang tiếng hát tự do.

Khi chúng ta để tự do ngân lên, khi tự do ngân lên từ mọi làng quê, mọi thôn xóm, mọi thành phố và tiểu bang, chúng ta sẽ có thể làm cho ngày ấy đến thật nhanh, ngày mà mọi đứa con của Thiên Chúa, dù da trắng hay da đen, Do Thái hay không phải Do Thái, người theo đạo Tin Lành hay công giáo La Mã, tất cả sẽ cùng nối vòng tay hát vang lời ca linh thiêng của người Negro “Tự do đã đến, tự do đã đến, xin cảm ơn Đức Chúa toàn năng, cuối cùng chúng ta đã tự do!” ./.

(Để thưởng thức nghệ thuật hùng biện vô song của Martin Luther King, xin nghe phần âm thanh và hình ảnh của bài diễn thuyết được đánh giá là vĩ đại nhất trong lịch sử nước Mỹ này tại trang http://www.americanrhe…s/mlkihaveadream.htm)

[1]Các quyền của tiểu bang dùng để bảo vệ công dân của họ, theo đó, họ có thể vô hiệu hóa các luật của liên bang. Ở đây MLK muốn nói rằng thống đốc Alabama đang nói về việc sử dụng quyền này để vô hiệu hóa các luật tiến bộ của liên bang liên quan đến địa vị của người da đen trong cộng đồng [chú thích của người dịch].


Nguồn: Martin Luther King, Jr: The Peaceful Warrior, Pocket Books, NY 1968



Tại hạ có 1 giấc mơ là 1 ngày nắng đẹp được ngồi trên đỉnh U Bò của quê Bọ cùng với các thiện nam, tín nữ QBOer uống rượu tâm tình và cùng ngắm về dãi đất chật hẹp nghèo khó, về trời nước gió cát biển đông để rồi khi chếch choáng... cùng nhau ca nghêu ngao khúc "tiếu ngạo giang hồ".
taczan
Tôi yêu QBO
Tôi yêu QBO
 
Bài viết: 919
Ngày tham gia: Thứ 3 Tháng 1 12, 2010 11:57 pm
Đến từ: Bùn đất sau lũ

Re: Tôi có một giấc mơ

Bài viết chưa xemgửi bởi nguoinguon » Thứ 4 Tháng 12 22, 2010 2:25 pm

taczan đã viết:Tôi có một giấc mơ
Tại hạ có 1 giấc mơ là 1 ngày nắng đẹp được ngồi trên đỉnh U Bò của quê Bọ cùng với các thiện nam, tín nữ QBOer uống rượu tâm tình và cùng ngắm về dãi đất chật hẹp nghèo khó, về trời nước gió cát biển đông để rồi khi chếch choáng... cùng nhau ca nghêu ngao khúc "tiếu ngạo giang hồ".

Đỉnh U Bò xung quanh rừng rậm, bác làm sao ngắm được dẻo đất thừa miền Trung? Có chăng bác ngắm mấy chú lợn lòi, đàn khỉ bảy sắc màu tung tăng ca hát. :smt043 :smt043 :smt043 :smt043 :smt043 :smt043 :smt043 :smt043
Khâm phục Mr Martin Luther King Jr. Cảm ơn ngài Tac đã sưu tầm.
Hẹn một ngày chén tạc chén thù cùng quý bác trên U bò đỉnh :smt101 :smt101 :smt101 :smt101 :smt101 :smt101
Ta cứ ngỡ xuống trần chơi một lúc
Nào ngờ đâu ở mãi đến hôm nay
Hình đại diện của thành viên
nguoinguon
Trưởng thôn bản QBO
Trưởng thôn bản QBO
 
Bài viết: 1321
Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 5 31, 2007 10:35 am
Đến từ: Rốn trời

Re: Tôi có một giấc mơ

Bài viết chưa xemgửi bởi Casablanca » Thứ 5 Tháng 12 23, 2010 10:40 am

Đỉnh U bò nó nằm ở chộ mô rứa mấy bác, cho ít ảnh lên cho anh em còn tưởng tượng nào. Mình xì pam cũng kinh mà vẫn chưa lên được cấp nhỉ :((
"Tự do là ung dung trong ràng buộc,
hạnh phúc là tự tại giữa khổ đau."
Hình đại diện của thành viên
Casablanca
Bạn tâm giao QBO
Bạn tâm giao QBO
 
Bài viết: 81
Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 10 21, 2010 7:43 am
Đến từ: Tuyên Hoá

Re: Tôi có một giấc mơ

Bài viết chưa xemgửi bởi nongdan8x » Thứ 5 Tháng 12 23, 2010 4:13 pm

Khi nào Đại Ca tổ chức chuyến đi U Bò đi nhá. Muội sẽ ủng hộ Đại ca.!
Lão Già và Biển cả.
Thả hồn tới cõi mênh mông...
Hình đại diện của thành viên
nongdan8x
Tôi yêu QBO
Tôi yêu QBO
 
Bài viết: 532
Ngày tham gia: Thứ 6 Tháng 6 25, 2010 8:22 am

Re: Tôi có một giấc mơ

Bài viết chưa xemgửi bởi Casablanca » Thứ 5 Tháng 12 23, 2010 4:41 pm

Phía trên có 3 đại ka không biết em nó ủng hộ chương trình của đại ka nào ấy nhỉ? Có hình U bò đưa lên anh em nghía chút nào.
"Tự do là ung dung trong ràng buộc,
hạnh phúc là tự tại giữa khổ đau."
Hình đại diện của thành viên
Casablanca
Bạn tâm giao QBO
Bạn tâm giao QBO
 
Bài viết: 81
Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 10 21, 2010 7:43 am
Đến từ: Tuyên Hoá

Re: Tôi có một giấc mơ

Bài viết chưa xemgửi bởi nongdan8x » Thứ 6 Tháng 12 24, 2010 8:17 am

Casablanca đã viết:Phía trên có 3 đại ka không biết em nó ủng hộ chương trình của đại ka nào ấy nhỉ? Có hình U bò đưa lên anh em nghía chút nào.

Anh Dương ơi!. Ở QBO em chỉ có 1 Đại Ca và anh ấy biết ai là Đại ca của em mà:)) Nên ko cần phải Note là ai đâu anh. :smt043 :smt043
Đi U Bò - Cái này đã có dự kiến rồi nhưng mãi vẫn chưa thực hiện được. Hihi :hs :hs
Lão Già và Biển cả.
Thả hồn tới cõi mênh mông...
Hình đại diện của thành viên
nongdan8x
Tôi yêu QBO
Tôi yêu QBO
 
Bài viết: 532
Ngày tham gia: Thứ 6 Tháng 6 25, 2010 8:22 am

Re: Tôi có một giấc mơ

Bài viết chưa xemgửi bởi taczan » Chủ nhật Tháng 12 26, 2010 10:31 pm

Casablanca đã viết:Đỉnh U bò nó nằm ở chộ mô rứa mấy bác, cho ít ảnh lên cho anh em còn tưởng tượng nào. Mình xì pam cũng kinh mà vẫn chưa lên được cấp nhỉ :((


Mấy bữa công việc bận tối mắt nay rãnh chút vào tám chuyện với các chiến hữu đây:
-Núi U Bò là 1 ngọn núi cao vừa phải chắc chưa đến 1000m so với mực nước biển, nó hình dáng giống U của con bò đực nên ông cha ta mới gọi là U bò, có câu dân gian rằng: “Con bò nó có cái U- Người ko em út thì... như bò”. Tếu táo cho vui vậy thôi, Núi này đối với ai người QB ở Đồng Hới, Bố Trạch, Quảng Ninh có thể quan sát thấy lúc trời quang mây tạnh, khoảng cách gần nhất đến núi tính theo đường chim bay là khu vực ĐH cỡ 30-40km.
Cách tiếp cận núi này có 2 đường: 1 đi bằng ôtô hoặc môtô đi lên Nông trường Việt Trung vào lâm phần của lâm trường Ba Rền gửi xe rồi đi bộ độ 1 quảng là tiếp cận núi. Tiếp cận kiểu này là đi vòng (nhưng đường xá thuận tiện để sử dụng cơ giới) ra sau lưng núi (tính theo hướng mặt trời lặn) rất dễ đi nên thời gian đi nhanh hơn, lại khoẻ người.
Cách thứ 2 là đi ô tô hoặc môtô đến khu vực Lệ Kỳ (giữa ĐH và Q Ninh) gửi xe rồi đi bộ và leo núi từ phía mặt trời mọc với thời gian phải hơn 1 buổi mới đến nơi. Đường này gần tính theo đường chim bay với đường kia nhưng chủ yếu là leo núi vượt 1 khu vục khá là cao mà dân sơn tràng gọi là vùng Nóc (vùng này có rất nhiều mai rừng tết đến rất đẹp), nên ai muốn khám phá bản thân, ai muốn làm phượt thủ thì nên chọn con đường này. Bắt đầu đi con đường này là từ khu Vưc Quành (khu Quân Giới củ thời chiến tranh-mà nay là Khu kỷ niệm Quảng Bình chiến tranh thu nhỏ của Bác Liên người Hà Nội) rồi theo đường dân tiều phu lên rừng nhằm hướng U con bò đực mà Tây Tiến.

Vào vùng Ubò này dân bản địa gọi chung là vùng Nóc (chắc cao như nóc thì phải), trước kia lúc tại hạ còn nhỏ thường theo đám anh chị Lục lâm vào những ngày cận tết vào đây để lấy mai rừng, lá dong, đánh cá khe, đặt bẫy thú, lấy măng...mang về chợ cho mạ bán, nay những thứ này đã lâu lắm rồi ko biết có còn ko? Vùng này đặc biệt là có rất nhiều “Ổ Tiêu Riều” (tên dân gian) nó là 1 loại cây tầm gửi họ phong lan thường mọc trên các thân cây cổ thụ kết thành từng cái tổ như cái tổ chim to cỡ cái thúng, cái mủng hoặc có thể hơn, những cái tổ đó thả xuống nhiều cái vòi, cái tua rất đẹp và kỳ dị (kiểu kỳ hoa dị thảo), “Tổ Tiều Riều” này đối với thợ rừng cực kỳ huý kỵ, thấy nó chỉ khắc biết ko được chỉ, ko bình luận vì người ta quan niệm đây là nhà của Sơn thần ở nên thiêng liêng lắm. Tại hạ nhiều khi gặp có cây cổ thụ mang trên mình hàng chục cái tổ này, thấy là phải quay mặt và lập tực đi ngay. Bây giờ ở ĐH mình thấy có giới chơi cây cảnh, sưu tầm kỳ hoa dị thảo có chơi cái “Tổ” này.
-Nếu ai quan tâm về lịch sử QB thì núi U bò là điểm cuối của Luỹ Thầy (Luỹ Trường Dục) do Đào Duy Từ phụng mệnh chúa Nguyễn lập chiến lũa từ cửa biển Nhật Lệ bao quanh thành ĐH, qua Quảng Bình quan rồi chạy dọc theo sông Lệ Kỳ và kết thúc ở núi U bò (dãy Trường Sơn). Các đoạn tường thành còn lại ở cửa Nhật Lệ (ngọn hải đăng ở đây là xây trên đoạn thành còn lại), thành ĐH, và đoạn Lệ Kỳ sát với đường HCM là còn lại khá nguyên vẹn. Thống suất chỉ huy ba quân của chúa Nguyễn chống lại quân chúa Trịnh thời đó là danh tướng Nguyễn Hữu Dật (bố của Lễ Thành Hầu Nguyễn Hữu Cảnh sau này) mà dinh chỉ huy đặt tại Dinh 10 Quảng Ninh (có 10 trại lính vì vậy vùng này sau đó gọi là dinh 10). Chính vì vậy núi U bò ko những là 1 danh thắng mà còn là 1 địa danh lịch sử của thời kỳ đất nước chia cắt, thời tao loạn của các anh hùng tranh hùng tranh bá.

nongdan8x đã viết:Khi nào Đại Ca tổ chức chuyến đi U Bò đi nhá. Muội sẽ ủng hộ Đại ca.!


-Tiểu muội ơi, huynh chỉ là huynh thôi ko dám làm đại ca mô. Gác kiếm “rửa tay chậu vàng” rồi. Chúc Muội đạt được tất cả những gì như ý mình muốn
taczan
Tôi yêu QBO
Tôi yêu QBO
 
Bài viết: 919
Ngày tham gia: Thứ 3 Tháng 1 12, 2010 11:57 pm
Đến từ: Bùn đất sau lũ


Quay về Vespa Corner

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến2 khách

cron